GIỚI THIỆU SÁCH THÁNG 10/2023
Chủ đề: “ Kỉ niệm ngày phụ nữ Việt Nam 20 – 10 ”
* DÀNH CHO GIÁO VIÊN
HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH
Biên soạn: Phạm Côn Sơn
Trong cuộc sống hôn nhân gia đình, hạnh phúc được hiểu thêm nhiều khía cạnh khác nhau. Có người cho rằng một gia đình được coi là hạnh phúc trong đó vợ chồng con cái hiểu nhau, đời sống đủ ăn đủ mặc. Có người lại cho rằng hạnh phúc gia đình là vợ chồng càng kiếm nhiều tiền càng tốt. Ngoài ra, mọi lĩnh vực đời sống tinh thần trong gia đình, giáo dục con là thứ yếu…Tất nhiên đây là quan niệm không đúng đắn, bởi vì trong thực tế có nhiều cặp vợ chồng lúc còn nghèo thì sống hạnh phúc, khi giàu thì nảy sinh mâu thuẫn dẫn đến ly hôn. Hạnh phúc có khi không phải tìm kiếm đâu xa xôi, mà đôi khi hạnh phúc ngay ở cạnh bạn mà bạn không biết đó nhé!
Trong gia đình đôi khi hạnh phúc khi ta có cha có mẹ, có nụ cười trong những bữa cơm, trong những lúc gia đình cùng làm chung một công việc gì đó vui vẻ là bạn cảm thấy hạnh phúc. Trong công việc, bạn bè, cũng có niềm hạnh phúc nếu ta biết tìm kiếm và tận hưởng. Có khi hạnh phúc đơn giản là khi có niềm vui, khi có yêu thương, hạnh phúc khi cha mẹ quan tâm, được bạn bè yêu mến… hay đơn giản chỉ là cái nắm tay của bàn tay rám nắng của mẹ… cũng khiến ta cảm thấy hạnh phúc.
|
|
Hạnh phúc là những ngày chủ nhật xuống bếp cùng mẹ làm bữa cơm cho gia đình, sau một tuần bận rộn không được quây quần bên bàn ăn. Hạnh phúc là khi những người thân yêu trong gia đình ta đang hạnh phúc. Gia đình hạnh phúc có khi ở ngay bên cạnh chúng ta, trong những điều nhỏ nhặt bình dị nhất mà bạn lại cứ tìm kiếm ở nơi xa xôi.
Gia đình hạnh phúc có đôi khi là vợ chồng hòa thuận, hiếu thảo với cha mẹ, cùng ngồi bên nhau trong những bữa cơm gia đình ấm áp, cùng chia sẻ những lo toan trong cuộc sống bộn bề. Gia đình hạnh phúc không chỉ là khi hai người cùng chia sẻ những niềm vui mà còn là khi biết có nửa kia cùng chia sẻ nỗi buồn.
Gia đình hạnh phúc là khi bạn khóc có người thấu hiểu, tiếng lòng bạn có người lắng nghe….Hạnh phúc gia đình là khi cùng nhau chăm sóc những đứa con, dắt chúng tập đi và nhìn chúng bước trên con đường đời mà chúng chọn, gia đình hạnh phúc có đôi khi chỉ là được bên nhau qua những ngày mưa cũng như những ngày gió, thấy nhau vẫn ở cạnh bên, vươn tay là tới, mở mắt là thấy hình bóng nhau…
Có quá nhiều định nghĩa về gia đình hạnh phúc, nhưng bạn chỉ cần nhớ, nó chẳng ở đâu xa mà ngay bên cạnh bạn, chỉ cần bạn biết cách tìm kiếm và giữ gìn.Rất nhiều gia đình hạnh phúc đã đổ vỡ do đôi bên thiếu đi lòng tin vào nhau, người vợ ghen tuông luôn rình mò tra khảo chồng, người chồng ghen tuông chỉ biết cấm đoán vợ mình, khi đó, hai vợ chồng đã đánh mất cơ hội được chung hưởng hạnh phúc khi bên nhau trao tin tưởng và yêu thương, cảm nhận những phút giây hạnh phúc mà một gia đình bình thường nên có. Gia đình như vậy chỉ có áp lực và khó chịu chẳng thể lâu bền. Khi phải sống dưới bầu không khí gia đình quá ngột ngạt như vậy, mà chẳng ai còn lưu luyến mái ấm siêu vẹo này nữa, mà đi tìm niềm vui hạnh phúc ở bên ngoài, bên cạnh những người cho họ cảm giác được tin tưởng và yêu thương dù là giả tạo. Chính vì lẽ đó mà chả giữ được hạnh phúc gia đình bền lâu được.
HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH ( Những thù địch của hạnh phúc lứa đôi) / Phạm Công Sơn .- Nxb Dân tộc .-TP HCM,2002 .- 19tr .;24cm. TKC-01109.
Tác phẩm được biện soạn trên cơ sở tổng hợp từ nhiều nguồn tư liệu khoa học về tâm sinh lý và y khoa trong nước và trên thế giới nhằm cung cấp cho người đọc, nhất là gia đình trẻ một số nhận thức rộng hơn xung quanh vấn đề hạnh phúc gia đình. Chúng ta phải luôn luôn giữ gìn hạnh phúc gia đình vì hạnh phúc là không thể nhìn thấy hay cân đo đong đếm nhưng lại là thứ mà bạn có thể tìm thấy và cảm nhận được trong những tháng ngày hai vợ chồng nắm tay nhau qua thử thách của cuộc sống và thời gian.
Mời bạn đọc đón đọc và cảm nhận!
*DÀNH CHO HỌC SINH
CUỐN SÁCH “GÓC SÂN VÀ KHOẢNG TRỜI”
Tác giả: Trần Đăng Khoa
Các bạn thân mến! Hẳn trong con người chúng ta mỗi người đều theo đuổi một mục đích, lý tưởng rất riêng, nhưng có lẽ không ai là không biết yêu cái hay, cái đẹp. Ở đó có tình yêu thương đất nước, con người và cả những điều thân thuộc, giản dị xung quanh ta. Hôm nay tôi xin giới thiệu với các bạn tập thơ - "Góc sân và khoảng trời" – của nhà thơ Trần Đăng Khoa.
Tập thơ "Góc sân và khoảng trời" của nhà thơ Trần Đăng Khoa được nhà xuất bản Văn học ấn hành năm 2006 với 227 trang, khổ 10 x 15 cm. Bìa sách được in màu với hình ảnh bụi trúc và nổi bật hơn hẳn là hình ảnh cậu bé đi chăn trâu, biểu hiện một sức sống trẻ và tinh khiết biết bao nhiêu - như chính tâm hồn thơ của "cậu bé Khoa" vậy.
Với 100 bài thơ được tuyển chọn và giới thiệu, chắc hẳn trong chúng ta ai cũng biết hay đã từng nghe nói về một "góc sân và khoảng trời" của "cậu bé Khoa" chứ không phải của Trần Đăng Khoa - một nhà thơ lớn và đầy bản lĩnh như ngày nay.
Góc sân ấy là thế giới đầu tiên của "bé Khoa", khoảng trời ấy là cái vũ trụ tí hon của Khoa. Ở đây là những nhân vật giản dị thôi nhưng mượm sắc thần tiên của hồn con trẻ. Mảnh sân nhỏ ấy là nơi "bé Khoa" đã nói:
|
|
Em thường rải cái nong
Ra góc sân ngồi học
Những đêm có trăng mọc
Em chơi cho đến khuya.
Một tưởng tượng rất thật về một vụ muà bội thu, một cái đẹp từ những thành quả sao mà yêu đến thế! Dường như tại góc sân này, thứ gì với Khoa cũng đẹp, cũng đáng yêu. Từ:
Con bướm vàng
Bay nhẹ nhàng
Em thích quá
Em đuổi theo...
"Con bướm vàng/ Con bướm vàng" mở đầu bài thơ "Con bướm vàng" là bướm từ đằng xa bay tới, to dần. Cũng láy lại hai lần ở phần kết là bướm đã bay đi, nhỏ dần; em bé vừa thích thú, lại vừa tiếc.
Trong thơ "bé Khoa" có tình yêu thiên nhiên và cả tình yêu đất nước. Khoa đã nhìn xa hơn, nhìn về đất nước khi giặc Mỹ ngày đêm rình rập, đào xới đất nước ta. Nhưng các bạn thấy không, trong con mắt thơ trẻ của "em Khoa" đất nước mình, làng quê mình sao mà đẹp thế, hiên ngang thế:
Ao trường vẫn nở hoa sen
Bờ tre vẫn chú dế mèn vuốt râu
(Em kể chuyện này)
"Chiến thắng của Việt Nam hát lên, cao hơn tiếng bom, trong những câu thơ của bé Khoa"
Năm 1968, khi "cậu bé Khoa" lên mười em đã kể chuyện giặc Mỹ rơi xuống cánh đồng làng mình; mọi người chạy ra, cả nhà Khoa chạy ra:
Chị em xách khẩu súng
Bé Giang mang que đời
Con chó vàng mang hàm răng nhọn hoắt
Em không biết mang gì
Vớ ngay hòn đá
Chân em ngắn quá
Phải chạy nhanh mới tới nơi
Nhưng tới nơi thì giặc Mỹ đã chết rồi. Các bạn thân mến! Chúng ta đọc đoạn thơ lên và nghĩ xem, những câu thơ thật hồn nhiên mà lại sắc sảo, cái nhìn rất tinh tế, cảm nhận rất cụ thể:
Tay còn giơ lên trời
Răng cửa rụng hết
Cái ngực nát bét
Ô! Nó cùng giống người
Mà sao ở trên trời
Nó ác thế!
Trong gia đình, với mẹ, với bà tình cảm của "bé Khoa" cũng là tấm gương cho đến giờ vẫn khiếm các em nhỏ phải nhìn vào và noi theo. Bởi từ những vất vả của mẹ, từ những vất vả của bà "bé Khoa" đã trân trọng và yêu những điều đó, để rồi tình thương đó bộc lộ ra:
Áo mẹ mưa bạc màu
Đầu mẹ nắng cháy tóc
Mẹ ngày đêm khó nhọc
Con chưa ngoan, chưa ngoan
Hay như trong "Mẹ ốm" "bé Khoa" đã ca ngợi mẹ"mẹ là đất nước tháng ngày của con..." bởi "vì con mẹ khổ đủ điều". Với người thầy từ chiến trường trở về dạy mình, là thương binh trên đôi nạng gỗ "bé Khoa" đã nhìn thấy:
Dấu lặng hai bên như hai hàng lỗ đáo
Chúng em nhận ra bàn chân thầy giáo
Như nhận ra cái chưa hoàn hảo
Của cả cuộc đời mình
Các em thấy không? Cũng chỉ tầm tuổi các em bây giờ trong con người "cậu bé Khoa" ngày ấy đã có những ý chí, quyết tâm thật vĩ đại và một tình yêu thật lớn lao phải không? Giờ đây chúng ta đang có một cuôc sống yên bình bên những người thân yêu, nhưng đừng vì thế mà quên đi nhiệm vụ lớn lao của mình - học tập, phấn đấu, rèn luyện để chứng tỏ tình yêu của mình với cha mẹ, quê hương, đất nước các em nhé! Và chúng ta hãy đọc đi, đọc "Góc sân và khoảng trời" để noi theo, để phấn đấu, để củng cố tình yêu của mình dành cho tất cả những gì thân yêu nhất xung quanh chúng mình.
Kính mời thầy cô và các em tìm đọc với kí hiệu TPVH-00252.
THƯ VIỆN NHÀ TRƯỜNG